Review  Phim Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây

Review  Phim Hóa Ra Anh Vẫn Ở Đây

tumblr_o8pkng5mwe1tjiqnho1_1280

Chưa thật sự ấn tượng, nhưng sau khi xem xong, mình rất muốn thử cảm giác yêu đến phát điên một lần. Cũng muốn thử cảm giác có một người vì mình mà nguyện yêu đến phát điên.

Mình chưa đọc truyện, nên khi xem mình sẽ bỏ qua phần nó có sát và tôn trọng nguyên tác hay không.

Có lẽ vì phải gói gọn trong gần 2 tiếng nên hồi ức khi học cao trung của hai người được khắc họa rất ngắn. Cũng chỉ là đơn thuần gặp nhau rồi người bàn dưới người bàn trên, bạn nữ trầm lặng, bạn nam xốc nổi. Bạn nữ học kém, bạn nam siêu cường. Sau đó bạn nam dạy kèm bạn nữ học tập dần tiến bộ đi lên. Phải nói phim khắc họa rất bình thường luôn ấy, bình thường đến nỗi mình không hiểu Trình Tranh thích Vận Cẩm ở điểm nào, hay có điểm nào ở Vận Cẩm mà Trình Tranh cảm thấy khắc sâu tận đáy lòng. Hai người cũng không có sự kiện gì quá đặc biệt trong cả quãng thời gian quen nhau ngắn ngủi. Nếu với những người không đọc truyện như mình, quả thực đạo diễn đã thất bại trong việc xây dựng tình cảm đậm sâu trong tim Trình Tranh, cũng không nói rõ được tình cảm trong lòng Vận Cẩm có nghĩa là gì. Đành rằng Vận Cẩm rất đắn đo, rất băn khoăn về mối quan hệ, địa vị, khoảng cách giữa hai người, nhưng mình hoàn toàn không cảm nhận được điều ấy, không cảm nhận được nội tâm giằng xé của Vận Cẩm. Chỉ cảm thấy cô ấy đơn thuần là cảm động trước lòng tốt của Trình Tranh và cuối cùng không muốn dây dưa cùng cậu nữa. Về phần Ngô Diệc Phàm, diễn vai Trình Tranh quãng thời gian này rất tốt, cái khí chất cao ngạo, bốc đồng như được đo ni đóng giày cho anh. Nhếch mép rất cuốn hút, ánh mắt cũng sáng lạn động lòng người.

kris2bliu2byifei2b252852529

Đến khoảng thời gian đại học hai người chia xa, cậu Bắc Kinh, cô Thượng Hải, Vận Cẩm có nhớ về Trình Tranh, nhưng nỗi nhớ ấy không đủ để thôi thúc cô đi gặp cậu, để liên lạc với cậu. Một lần nữa Trình Tranh lại xuất hiện trong thế giới của cô, khuấy đảo thế giới cô cho là ‘Cuộc sống bình lặng’ kia. Rất ngang tàng đạp bay mối tình nhạt nhòa thoáng chốc Thẩm Cư An của cô.

“Xin chào, tôi là Thẩm Cư An, bạn trai của Vận Cẩm.”

“Trùng hợp quá, tôi cũng vậy.”

Vận Cẩm vẫn cố gắng phủ nhận sự tồn tại của Trình Tranh, Thẩm Cư An đương nhiên cũng vậy. Nhưng đến khi say rượu rồi, cái tên duy nhất Vận Cẩm bật ra là Trình Tranh. Việc này đặt dấu chấm hết cho mối quan hệ với Thẩm Cư An, nhưng cũng không mở ra một trang mới cho Vận Cẩm và Trình Tranh. Cô thích cuộc sống bình lặng, mà cậu không phải người như vậy. Cho nên cô chọn từ bỏ cậu. Cậu có hỏi cô nếu không yêu cậu, tại sao năm đó còn hôn cậu, tại sao không từ chối để cậu dập tắt hi vọng. Cô vốn cho là để cậu cảm nhận được sự dối trá của người con gái mình từng yêu, từ đó cậu mới có thể dễ dàng tuyệt vọng. Nhưng cô sai rồi, nên lần này cô quyết tâm từ chối cậu. Tô Vận Cẩm không yêu Trình Tranh. Vì vậy Trình Tranh đừng xuất hiện trong cuộc sống của Tô Vận Cẩm nữa.

Đoạn này nội tâm các nhân vật có chuyển biến mới, có chiều sâu hơn, nên diễn xuất của hai diễn viên chính lộ rõ nhiều khuyết điểm. Phải nói thật là Diệc Phi mặt tương đối đơ, lúc nào mặt cũng rất lạnh lùng không cảm xúc, lúc vui buồn tức giận đều một vẻ mặt. Ngô Diệc Phàm đóng mấy đoạn tinh nghịch tương đối ổn, nhưng sang mấy đoạn tức giận giằng xé thì rất lồi lõm. Tiêu biểu như đoạn hôn nhau ở chùa, không biết có phải vì không có cách nào biểu đạt sự tức giận mà anh dồn cả vào nụ hôn không, mà thấy anh hôn rất khổ sở. Khổ thân Diệc Phi lúc ấy, tình yêu khắc sâu tận tâm khảm chưa thấy đâu, chỉ thấy ê buốt tận trong răng. Đoạn áp nhau vào tường cũng vậy, Phàm lộ nhiều điểm yếu diễn xuất. Xem mà không thấy đau lòng gì hết trơn hết trọi.

3-1467698641618

ngo-diec-pham-bat-ngo-xong-den-hon-luu-diec-phi-luu-diec-phi-06-eva-vn-1466230515-width500height281

Hai người tiếp tục chia xa một lần nữa. Và đương nhiên Trình Tranh lại đầu hàng trước cô. Cái khoảnh khắc mà cậu kiên nhẫn đợi cô dưới hiên nhà ở quê, đợi được cô rồi, thì đứng lên cười tươi rói. Phải nói là, mình xem mà đau tim quá các bạn trẻ ạ. T_T Nhấn mạnh là ở quê, chứ không phải ở phòng trọ gì đâu. Không hiểu sao mình cảm thấy việc một người về quê một người, dám đứng thẳng lưng giới thiệu với ba mẹ, là việc làm rất là to lớn và mang ý nghĩa vô cùng đậm sâu. Đại loại là việc chờ một ngày trước cửa phòng trọ với việc chờ một buổi trước cửa nhà bố mẹ đẻ mang ý nghĩa rất khác nhau đấy. Đàn ông thì dù tình huống 1 hay tình huống 2 đều có thể thay lòng đổi dạ được, nhưng mình nghĩ ở tình huống 2 chắc xác suất sẽ nhỏ hơn một tí. Mình thích cảm giác an toàn như vậy. Cảm giác mình rất quan trọng với người ấy và người ấy đã sẵn sàng chịu trách nhiệm với cuộc đời của mình. Ở đoạn này có một tình huống mình coi là sáng giá nhất phim, đó là đoạn Trình Tranh thức đêm làm đèn lồng giúp Vận Cẩm. Một tối cô làm được 5 cái đèn lồng, bán được hơn 40 tệ, cậu sẵn sàng cho cô 50 tệ để cô bỏ chút thời gian nói chuyện với mình. Nhưng Vận Cẩm rất không vui, có thể số tiền đó nhỏ với cậu, nhưng đó là 2 ngày sinh hoạt phí của cô. Hiểu được điều này, Trình Tranh sẵn sàng thức trắng đêm làm hộ cô. Tuy rằng tay cậu có bị sứt sẹo, tuy rằng con thỏ làm ra chỉ có 1 tai, còn không có đuôi. Khoảnh khắc Vận Cẩm bắt gặp Trình Tranh kiên nhẫn lọ mọ trong bóng đêm một mình, làm cái việc mà từ trước tới giờ cậu chưa từng làm, vốn dĩ mãi mãi cũng sẽ không phải làm, cô ruốt cuộc đã hiểu, Trình Tranh chính là chân ái.

2016070811001488835600

Mình rơm rớm đoạn này đấy các bạn ạ, cảm thấy hạnh phúc thay Trình Tranh, vì tình cảm của anh cuối cùng cũng được người con gái không tim không phổi đền đáp. À mình còn thấy Diệc Phàm siêu siêu hợp với màu khăn trắng luôn ấy T_T Cảm giác sao nhỉ, vừa ấm áp vừa dịu dàng ấy. T_T

Tiếp đến là giai đoạn yêu xa của hai người, khổ đau có, hạnh phúc có. Vận Cẩm đã hứa sau khi tốt nghiệp sẽ đến Bắc Kinh cùng Trình Tranh. Nhưng tìm việc làm ở Bắc Kinh đâu phải dễ, cuối cùng Vận Cẩm quyết định làm việc cho 1 công ty ở Thượng Hải. Trình Tranh biết, nổi giận. Lần này Vận Cẩm đã có một việc làm chứng minh tình yêu hơn, đó là mua vé tàu đến Bắc Kinh. Đáng buồn thay, Trình Tranh cũng cùng lúc đi đến Thượng Hải. Hai người giao nhau. Và tiếp theo là phân đoạn sáng giá thứ nhì phim, Vận Cẩm xuống tàu trước đợi Trình Tranh quay lại tìm cô, cuối cùng gặp được, chạy lại ôm lấy nhau. Theo mình cái ôm này vô cùng ấn tượng, vô cùng sâu sắc. Xem xong đoạn này mình rất muốn yêu hết mình một lần, vì người ấy mà phát điên một lần. Ví dụ người ấy ở Sài Gòn, sẽ không màng túi tiền mua vé VietNam Airlines bay vào gặp người ấy chỉ vì người ấy nói nhớ mình, muốn gặp mình. Rồi người ấy biết được, sẽ tá hỏa đến sân bay đợi, lo mình lạc đường. Khoảnh khắc gặp lại, sẽ vỡ òa lao vào lòng người ấy… Người ấy sẽ vừa trách vừa xót mình… Deep hơi bị sâu chứ thực ra mình chưa có người ấy đâu các bạn ạ. T_T0065nnoqjw1f4qg3gjnhsj31kw0w0td7

Đến đoạn sau thì không có gì đáng nói vì mình vốn dĩ không thích mấy màn đau khổ cho lắm. @@ Bỏ qua mấy đoạn hiểu lầm chia xa, đoạn mình cảm thấy ấn tượng thứ 3 là cảnh gần cuối phim, Vận Cẩm trở lại ngôi chùa năm xưa mà cô và Trình Tranh cùng đến. Vận Cẩm chợt nhớ ra Trình Tranh năm đó có viết gì đó vào sổ ước nguyện mà giấu cô. Cô tìm lại…

Hóa ra, anh vẫn luôn thầm lặng hướng về cô như thế. 6 năm quen biết cô, là 6 năm anh tình nguyện viết tên cô. Điều ước của anh, lý tưởng của anh, tín ngưỡng của anh, đều là Tô Vận Cẩm.

Đoạn này nếu mình làm đạo diễn, mình sẽ cho Vận Cẩm thấy chữ ‘Tô Vận Cẩm’ được viết cuối cùng mực chưa khô, tức là Trình Tranh vừa mới đến và vẫn còn ở đấy. Quay mặt lại, sẽ thấy Trình Tranh nhìn hướng về cô. Đúng với cái tên ‘Hóa ra anh vẫn ở đây’ luôn. Tuy cái kết như vậy hơi bất công cho Trình Tranh nhưng mình cảm thấy thế là hợp lí. Một người luôn trốn chạy, nhút nhát như Vận Cẩm, ông trời sẽ ban cho cô một Trình Tranh luôn hướng về cô, mãi mãi không lùi bước.

Thực ra cái kết của đạo diễn cũng cho Vận Cẩm đấu tranh yếu ớt một chút, sang Mĩ tìm Trình Tranh nhưng cô lại hiểu lầm, để rồi người cuối cùng người quay lại vẫn là Trình Tranh. -_- Ở bản chiếu rạp chỉ chiếu đến đoạn Vận Cẩm sang Mĩ tìm Trình Tranh nên cái kết ổn thỏa hơn 1 chút mặc dù là kết mở. Còn cái kết được tung lên mạng là kết có hậu nhưng mình lại thấy nó xàm hơn.

Tổng quát lại, đoạn trung học tương đối buồn ngủ vì diễn biến quá nhanh. Đoạn giữa khá ổn vì có nhiều điểm sáng. Đoạn gần cuối hơi chán vì đau khổ không phải gu của mình. Kết mở ổn. Một số đoạn tình cảm của hai người rất dễ thương, mình xem mà cười suốt. Mấy cảnh tức giận Diệc Phàm đóng còn gượng và cố gồng mình. Các cảnh hôn không đạt. Cảnh giường chiếu dễ thương. Cảnh ôm ở ga tàu mình thích nhất.

2-1467698641586

Chấm đúng ra thì mình rate phim này điểm khá thấp, nhưng vì cuối cùng để lại cảm xúc tốt cho mình nên mình cho 8/10.

Nguồn : theo tugovo.wordpress.com

About admin

Công Ty Hoá Chất Hanimex - Hanimexchem.com Nhà nhập khẩu và phân phối các loại hóa chất công nghiệp , dung môi công nghiệp
Địa chỉ văn phòng : Số 01 - TT29 -Khu đô thị mới Văn Phú - P. Phú La - Hà Đông - Hà Nội
  • Phòng bán hàng: Mobile / Zalo : 0966.694.823
  • Email :thanhdat@hanimexchem.com
    Website : Hanimexchem.com